Mục tiêu: Ô nhiễm bụi PM2.5 có thể làm tăng số ca tử vong trong ngày tại mỗi địa phương. Trong khi đó, Hà Nội là thành phố đông dân với mức độ ô nhiễm bụi PM2.5 cao. Nghiên cứu này được thực hiện nhằm đánh giá ảnh hưởng ngắn hạn của ô nhiễm bụi PM2.5 đối với thực trạng tử vong tại Hà Nội trong giai đoạn 2017-2019.
Phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu sử dụng thiết kế sinh thái. Phương pháp ca bệnh-bắt chéo kết hợp với hồi quy logistic có điều kiện được áp dụng để đánh giá ảnh hưởng của bụi PM2.5 trong khoảng một tuần đối với số ca tử vong (không bao gồm chấn thương). Trong đó, biến phụ thuộc là số ca tử vong theo ngày và biến số độc lập chính là nồng độ PM2.5 trung bình ngày trong giai đoạn 2017-2019. Mô hình được hiệu chỉnh cho các yếu tố bao gồm nhiệt độ, độ ẩm, tốc độ gió trung bình ngày và ngày nghỉ lễ.
Kết quả: Trong giai đoạn 2017-2019, nghiên cứu tổng hợp được khoảng 73.089 ca tử vong (không bao gồm chấn thương) tại Hà Nội. Nồng độ ô nhiễm bụi PM2.5 trung bình ngày xấp xỉ 38,3 µg/m3 trong cả giai đoạn nghiên cứu. Ước tính cho thấy khi nồng độ PM2.5 trung bình trong một tuần liên tiếp (lag 06) tăng 10 µg/m3 thì số ca tử vong có thể tăng 1,7% (KTC 95%: 0,9 – 2,5%). Mối liên quan có ý nghĩa thống kê sau từ 0-2 ngày và từ 5-6 ngày, nhưng không có ý nghĩa sau 3-4 ngày phơi nhiễm.
Kết luận: Ô nhiễm bụi PM2.5 có thể làm tăng số ca tử vong trong ngày tại Hà Nội. Nhà quản lý cần thực hiện biện pháp can thiệp phù hợp như bao phủ trạm quan trắc môi trường không khí, kết nối dữ liệu y tế giữa các nguồn và tăng cường đánh giá tác động sức khỏe để đưa ra cảnh báo sớm nhằm bảo vệ sức khỏe người dân.